GIỚI THIỆU Tuvien.com

Tuvien.com – Ngôi Chùa Online & Kho Tàng Phật Pháp Vô Tận

Trong thời đại công nghệ số, việc tiếp cận và thực hành Phật pháp đã trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết nhờ các nền tảng trực tuyến. Trong số đó, Tuvien.com nổi lên như một địa chỉ đáng tin cậy, một thư viện khổng lồ và một "ngôi chùa online" đích thực dành cho mọi Phật tử và những người yêu mến đạo Phật.

Tuvien.com không chỉ là một website, đó là một kho tàng tri thức:

Tuvien.com chứa đựng hàng ngàn bài viết chất lượng về Phật pháp, được chọn lọc kỹ càng từ nhiều nguồn đáng tin cậy. Dù bạn là người mới bắt đầu hay đã thâm nhập kinh điển lâu năm, bạn đều có thể tìm thấy những kiến thức phù hợp:

  • Tủ Sách Kinh Điển Đa Dạng: Trang web quy tụ hàng chục bộ kinh từ các hệ phái khác nhau, bao gồm:
    • Kinh Điển: Cung cấp các bản kinh quan trọng từ Đại thừa, Nguyên thủy và các hệ phái khác.
    • Giới Luật, Luận Giải: Giúp người học hiểu sâu hơn về nền tảng đạo đức và triết lý Phật giáo.
    • Thiền Nguyên Thủy, Tổ Sư Thiền, Mật Tông: Các tài liệu chuyên sâu về các pháp môn tu tập.
    • Triết Học Phật Giáo: Phân tích các khía cạnh tư tưởng sâu sắc của đạo Phật.
  • Audio Thuyết Pháp Phong Phú: Đây là một trong những điểm mạnh của Tuvien.com, nơi bạn có thể nghe pháp bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu. Trang web lưu trữ các bài thuyết pháp của các bậc Hòa thượng, cư sĩ đạo cao đức trọng như:
    • Thầy Thích Thông Lai
    • Pháp Sư Tịnh Không, Pháp Sư Ngộ Thông
    • Cư sĩ - Diệu Âm (Australia)
    • Cùng nhiều bài thuyết pháp khác trong mục Các bài Thuyết Pháp.

Các mục Audio chuyên đề sâu sắc:

Để thuận tiện cho người nghe, Tuvien.com đã sắp xếp các nội dung Audio thành các chuyên mục chi tiết:

  • Audio Kinh điển đại thừa, Audio Đại tạng kinh (Nikaya), Audio Luận tạng, Audio Luật tạng: Giúp người nghe tiếp cận kinh điển một cách hệ thống.
  • Audio Thiền học, Audio Tịnh độ, Audio Triết học phật giáo: Đi sâu vào các pháp môn và học thuyết chuyên biệt.
  • Audio Truyện Phật Giáo, Âm nhạc phật giáo: Cung cấp nội dung giải trí lành mạnh, giàu tính giáo dục.

Phật Pháp Ứng Dụng & Văn Hóa:

Tuvien.com không chỉ dừng lại ở lý thuyết mà còn hướng đến sự ứng dụng thực tiễn trong đời sống:

  • Phật pháp cho người bắt đầu: Hướng dẫn căn bản cho những người mới tìm hiểu.
  • VĂN HÓA: Bao gồm các mục như Truyện Phật Giáo, Chết & Tái sinh, Nghệ thuật sống đẹp, Thơ, Hình ảnh Phật Giáo.
  • Ăn chay: Cung cấp Hướng dẫn nấu chayTài liệu chữa bệnh liên quan, hỗ trợ Phật tử thực hành nếp sống thanh tịnh.

Đặc biệt: Ngôi Chùa Online – Nơi Phật tử Về Nương Tựa

Hiểu được rằng không phải Phật tử nào cũng có điều kiện đến chùa thường xuyên, Tuvien.com đã xây dựng một Ngôi Chùa Online độc đáo. Tại đây, quý Phật tử có thể thực hiện các nghi thức tâm linh ngay trên website:

  • Cúng bái thắp hương: Thể hiện lòng thành kính với chư Phật, Bồ Tát.
  • Cầu siêu, Hộ niệm: Thực hành các nghi thức tâm linh quan trọng cho người đã khuất hoặc người bệnh.

Tuvien.com chính là cầu nối tâm linh vững chắc, giúp mọi người duy trì việc học hỏi và tu tập Phật pháp, mang ánh sáng từ bi và trí tuệ vào cuộc sống hàng ngày. Hãy truy cập ngay Tuvien.com để khám phá kho tàng tri thức vô giá này!

Truyện Phật Giáo - Con Bông

 

...... ... .

 

Con Bông

Truyện ngắn của Vương Văn Quang



Nhà tôi cố bốn anh em. Trong bốn anh em, cái Giang được bố mẹ tôi cưng chiều nhất. Mà chả cứ bố mẹ, cả ba anh em tôi đều quí và chiều nó. Như thế là phải, bởi nó là út lại là con gái. Hơn nữa, cái Giang còn rất xinh đẹp, nó đẹp như một con búp-bê. Nếu như ù ra đời muộn đi chừng một giáp thì bây giờ khéo nó đã là một hoa hậu nổi tiếng chứ chả bỡn. Không chỉ đẹp bề ngoài, tâm hồn nó cũng đẹp lẫm liệt, văn thơ còn lai láng nữa chứ. Gớm thế. Dạo còn học phổ thông, năm nào nó cũng đi thi học sinh giỏi văn. Nhưng các cụ chả hay bảo “học tài thi phận”, cho nên dù đi thi liên tục, nhưng chưa bao giờ nó đoạt giải gì. Học xong phổ thông, nó thi và trúng tuyển vào Tổng hợp, khoa ngữ văn. Sau năm năm học, ra trường nó lấy chồng ngay. Chồng nó là con nhà phú nông có bề dầy truyền thống ở ngoại thành Hà nội, thuộc thành phần đất rộng ao sâu, ruộng liền trâu nái. Đặc biệt nhà chồng nó có nghề mổ lợn, làm giò chả gia truyền, nên chồng nó cũng là một tay đồ tể cự phách. Nói chung, cả nhà chồng lẫn chồng nó đều không liên quan và không ưa gì văn chương thơ phú. Thế mà chúng nó lấy nhau mới lạ. Qủa thật là con tim luôn có lý lẽ riêng của nó. Trường hợp này, chúng ta lí giải bằng câu “duyên số” là vô cùng hợp lí. Được cái thằng chồng nó cao to trắng trẻo và rất yêu thương vợ.

Dạo này, tôi hay sang chơi với vợ chồng cái Giang, gần như ngày nào tôi cũng sang. Cái Giang mới có đứa thứ hai, con trai, thằng bé kháu khỉnh đáng yêu lắm. Tôi rất mê thằng bé, nên cứ rình rình có thời gian là sang chơi với chaú ngay. Cái Giang ở chung với bố mẹ chồng. Nhà chồng nó rộng rãi, chỉ riêng cái sân gạch cũng đã tới hơn hai trăm mét vuông. Nhà nó nuôi một bầy bốn con chó, tôi hỏi sao nuôi nhiều, chúng nó bảo, nuôi để giữ nhà và làm vệ sinh cho mấy đứa trẻ con (thời buổi “@” mà nhà nó vẫn giữ lối vệ sinh truyền thống như thế).

Trong bốn con chó, có một con tên Bông. Con này tinh khôn và có biệt tài bắt chuột rất giỏi. Có lần, tôi được chứng kiến nó bắt chuột. Nó đuổi con chuột từ trong gầm giường, con chuột chạy ra sân, bị nó dí sát con chuột chui tọt ngay vào một đoạn ống nước cũ vẫn vứt ngoài sân. Đoạn ống nước này dài chừng hai mét, đường kính khoảng năm phân. Con chuột chui vào đó và không chịu chạy ra, thế là con Bông, cứ ghé mồm vào đầu này của ống nước sủa lên một tiếng, rồi lại chạy ngay ra đầu kia. Nó cứ làm như thế liên hồi. Tôi nhìn mà không hiểu ra sao, chỉ thấy buồn cười cái điệu bộ của nó. Bất chợt, con chuột lao vút ra ở đầu kia ống nước, thế là nó bị mắc mưu con Bông, con chuột lao ra đúng vào tầm đớp của con Bông. Lúc này tôi mới hiểu, té ra con Bông đánh đòn vu hồi.

Không những nó khôn, mà bề ngoài của nó cũng rất đặc biệt, có một vẻ gì đó rất ngoại quốc, mặc dù bố mẹ nó là giống chó ta trăm phần trăm. Con Bông có một bộ lông trắng muotá và xoăn tít như lông cừu, nhưng không xù mà bám sát vào thân , nom rất lạ. Hai tai nó to và rủ xuống giống như chó Nhật, nhưng mõm nó lại không ngắn như chó Nhật mà dài và nhọn, đặc trưng của giống chó săn. Có một nhà văn nổi tiếng, khi tả một nhân vật của mình đã viết “răng vẩu mà vàng như răng chó”. Bác nhà văn kia nói thế thì oan cho con Bông quá. Sự thật hàm răng con Bông đều tăm tắp và trắng muốt, nếu loại trừ đi hai cặp răng nanh, đặc trưng của giống loài ăn thịt, thì hàm răng con Bông đẹp chẳng kém gì mấy pha quảng cáo của các hãng Oral-B, Colgate hay P/S… Đặc biệt, nó có một cặp mắt đẹp và truyền cảm vô cùng, nhiều khi tôi nhìn vào mắt nó và thấy nó như muốn nói với tôi, rằng nó rất yêu quí tôi, rằng nó rất hãnh diện được làm thân chó má trong gia đình này. Con Bông rất quấn tôi, nó quấn tôi còn hơn với chủ thật của nó. Mỗi khi tôi tới, chưa cần đến cổng, chỉ nghe thấy tiếng xe tôi từ xa là trong nhà con Bông đã mừng rỡ rên lên ư ử. Ở loài chó, chúng cũng biết ai thực sự tình cảm với chúng. Và nó không nhầm, tôi thực sự yêu quí nó. Thật là vớ vẩn khi đi so sánh tình cảm của tôi đối với con Bông và tình cảm của tôi đối với thằng cháu mình, nhưng thật sự tôi hay sang nhà cái Giang một phần là muốn chơi với con Bông.

Một hôm, ở nhà cái Giang ra về, khi vừa dắt xe ra thì cái Giang bảo tôi: “À, mai là đầy năm cu Tùng, bác nhớ sang nhé. Bác nhắn hộ cả bác Thịnh bác Hùng nữa. Nhà em mai làm thịt con Bông”. Tôi hết hồn, mặc dù vẫn biết nhà nó có thói quen thịt chó khi có việc. Tôi bảo:

- “Sao lại thịt con Bông? Thế con Mực , con Vện, con Vàng to béo, ngu đần thế sao không thịt?”.

- “Thịt nó là có lý do đấy, tội nó nặng lắm” .

- “Nó tinh khôn nhất trong bốn con. Nó có tội gì?”. Tôi gay gắt.

- “Tội chê cứt. Em cũng biết nó khôn, nên hồi đầu cũng quí nó lắm chứ. Nhưng có hôm xi cu Tùng ỉa xong, em ưu tiên gọi nó vào dọn. Nó vào, ngửi ngửi rồi quay ra, mặc dù vẫn còn nóng hôi hổi. Trong khi mấy con kia tranh nhau liếm láp rất sạch. Không phải một lần như thế mà lần nào nó cũng thế, đâm ra em phát ghét”.

Tôi thôi không tranh luận với cái Giang nữa, bây giờ thằng chồng nó không có nhà, tôi sẽ chờ chồng nó về nói chuyện, thuyết phục nó thay đổi ý định. Tôi biết quyền quyết định việc này không phải ở cái Giang. Tôi lại dắt xe quay vào. Chừng một tiếng sau thì thằng chồng cái Giang về. Tôi đem tâm sự của tôi ra giãi bày, ra sức bênh vực con Bông. Không ngờ, thằng chồng cái Giang còn phẫn nộ về con Bông hơn cả vợ nó. Sau nửa tiếng đồng hồ đàm phán, thằng chồng cái Giang lạnh lùng phán:

- “Nếu bác muốn, thì bác mang nó về bên nhà mà nuôi, còn không dứt khoát em thịt. Chó mà chê cứt. Vô lí! Ghét thế!”.

Nó nói thế thì khác gì thách đố, nhà tôi đã chật lại ở tuốt trên tầng tư, nuôi chó làm sao được.

Tối hôm đó tôi cứ trằn trọc mãi, không sao ngủ được . Tôi còn nhớ, khi bà nội tôi còn sống, bà rất hay dùng ca dao, tục ngữ. Trong cái kho tục ngữ của bà có câu, tôi không nhớ rõ lắm, đại khái là “Chó có từ cứt, thì người từ của”. Ngẫm ra, tôi không thấy đúng. Tôi chưa thấy ai từ của, nhưng con Bông lại từ cứt. Kể ra con Bông này cũng hơi … khác người. Mà tại sao vợ chồng cái Giang lại phẫn nộ về hành vi ấy của con Bông nhỉ? Có thể là bởi xưa nay người ta vẫn quan niệm: chó là ăn cứt. Vậy mà con Bông lại làm sai lệch cái quan niệm, qui ước ấy, nên nó phải trả giá. Sao khốn nạn thế hở giời? Ôi, những qui ước. Để duy trì trật tự bầy đàn, người ta cần những qui ước, nhưng trong số những qui ước ấy, đôi khi có những qui ước vô cùng khốn kiếp. Tôi vẫn trằn trọc không sao ngủ được. Tôi nhất định phải nghĩ cách gì để cứu con Bông.

Sáng hôm sau, tới cơ quan mà tôi không sao tập trung được vào công việc, trong đầu cứ luẩn quẩn những ý nghĩ về con Bông. Trong cơ quan tôi có một anh bạn, nhà anh ta ở ngoại thành, có sân vườn rộng, và anh ta cũng có vẻ thích động vật. Tôi chợt nẩy ra ý nghĩ , sẽ mang con Bông tới gửi ở nhà anh ta. Phải rồi, đây là một giải pháp tình thế rất hay. Tôi mang việc này ra nói với anh bạn, anh ta nhất trí liền. Mừng quýnh, tôi vội nhờ người làm nốt mấy việc của mình rồi hộc tốc lao về nhà cái Giang. Hôm qua, thấy chúng nó bảo tổ chức đánh chén vào tầm tối, bây giờ mới 11 giờ trưa, về vẫn kịp chán. Trên đường về, tôi còn kịp tạt qua chợ mua mấy bộ quần áo trẻ con về làm quà thôi nôi cho thằng cu Tùng.

Tôi về tới nhà cái Giang thì mới chỉ 11 giờ rưỡi. Trong sân rất nhiều xe máy, không thấy con Bông chạy ra đón tôi như mọi khi. Tôi dựng xe rồi đi vội vào trong nhà. Một đám “tá lả” ngồi trên sa-lông, một đám “chắn cạ” rải chiếu dưới nền nhà. Ra không khí hội hè, đình đám lắm. Thằng chồng cái Giang ngồi uống trà với mấy thằng bạn, nó rít một phát thuốc lào rõ kêu rồi hùng hồn: “Muốn có tiết canh chó ngon thì cắt tiết vô cùng quan trọng, không à uôm như cắt tiết lợn được đâu. Phải tìm đúng dây đỏ, tiết sẽ tươi và thơm. Nếu cắt nhầm dây đen là bát tiết thâm sì sì, tanh lắm…”. Tôi hết hồn hỏi nó: “ Con Bông đâu?”. Nó ngẩng đầu nhìn tôi hồ hởi: “ A! Bác đã tới, đủ chân rồi, ta làm hội chắn nữa đi. Con Bông dưới nhà bếp ấy”. Tôi đặt hộp quà lên bàn rồi lao vút xuống nhà bếp. Tôi nghĩ, chắc nó mới trói con Bông lại, chứ giờ này còn sớm lắm mà. Nhưng không phải như tôi nghĩ, con Bông nằm giữa nền nhà bếp, mắt nhắm nghiền, hai chân trước bị trói giật cánh khuỷu ra sau lưng; mõm và hai chân sau cũng bị trói. Ở cổ nó máu ri rỉ loang đỏ loét đám lông ngực trắng muốt, máu chảy ra từ một vết cắt rất nhỏ, đúng hơn là một nhát rạch rất khéo, chỉ vừa đủ để cắt trúng động mạch chủ. Một đám ruồi bâu đen vào đó. Thằng chồng cái Giang thật khéo, đúng như nó nói, có lẽ tiết canh sẽ rất thơm ngon. Con Bông chưa chết, nó mới chỉ lịm đi. Tôi vừa bước vào, cái đuôi bông của nó khẽ vẫy vẫy. Tôi ngồi xuống cạnh nó; nó mở cặp mắt đen rất đẹp của nó nhìn tôi đau đớn, vẻ thắc mắc. Khoé mắt nó ướt nhoè. Nó khóc. Tôi cởi trói cho nó, nó khẽ liếm bàn tay tôi và thở rất nặng nhọc. Mặc dù nó chưa chết hẳn, nhưng tôi cũng chẳng hy vọng cứu được nó. Nó gần như đã hết máu. Nó liếm tay tôi mấy cái, rồi lại nhắm mắt nghiền mắt. Tôi thẫn thờ đứng dậy rồi quay lên nhà. Thằng chồng cái Giang, đã kiếm được đủ chân nên thành lập một hội “chắn” nữa. Tôi ngồi xuống bàn uống nước, rót cho mình một chén trà. Trà rất đậm, nhưng tôi không cảm thấy mùi vị gì. Uống xong chèn trà, tôi đang ngồi bần thần thì cái Giang chỉ ra cửa hét lên thất thanh :“ Con Bông…” Tất cả mọi người trong nhà đều quay ra. Con Bông, với cái cổ vẫn đang rỉ máu đỏ loét của nó, bước loạng choạng ngoài cửa. Hoá ra nó đi theo tôi mà tôi không biết. Thằng chồng cái Giang quát: “Thằng ranh nào nghịch ngu thế, tao đã cố tình cắt tiết cho nó đừng chết hẳn, để mềm thịt, chốc làm lông cho dễ. Cởi trói, nó chạy mẹ nó mất là xong. Bực quá!” Nói rồi nó lao ra định vồ con Bông, nhưng hụt. Con Bông không hiểu sao vẫn lanh lẹ thế, tránh được cú vồ, nó chạy chui tọt vào gầm giường. Một thằng, trong đám bạn chồng cái Giang, vớ lấy cái chổi cán dài chọc chọc vào gầm giường. Con Bông cứ đứng dúi trong góc gầm giường, rên ư ử, không chịu chạy ra. Thế là thằng kia tức mình, nó cứ nhè đầu con Bông phang thật lực, rồi nó lại chọc, một cú chọc của nó rõ mạnh, trúng ngay vào vết thương trên cổ họng con Bông. Con Bông rú lên rồi chạy vọt ra sân. Thằng chồng cái Giang, đang đứng ngoài sân, thấy con Bông chạy nhanh ra cổng, sợ con Bông chạy mất nên nó vớ ngay cái cuốc chim, bổ một nhát lên lưng con Bông. Cú bổ rất chính xác và mạnh, trúng ngay giữa sống lưng, xuyên qua thân, còn găm cả mũi cuốc xuống nền sân gạch tầu. Con Bông oằn người, giẫy giẫy mấy cái và không thấy kêu la gì cả. Nó đã bị găm chặt xuống sân, giống như một tội đồ bị đóng đinh câu rút. Cái đầu nó ngắc ngắc về phía sau, cặp mắt lơ láo thất thần. Hình như nó có ý muốn nhìn thấy tôi. Thằng chồng cái Giang xoa xoa tay vẻ hả hê: “ Đứa nào đi đun nước đi, còn làm lông luôn. Để là chốc nữa cứng đơ lại, khó làm”. Tất cả sự việc trên chỉ diễn ra trong vòng ba phút, từ lúc con Bông xuất hiện ở cửa, tôi đã đứng lên, cho tới khi con Bông bị ghim chặt xuống sân, tôi vẫn đứng như trời chồng. Tôi không có một phản ứng gì, chỉ cảm thấy cổ họng mình khô đắng.

Ngồi thêm một lát, rồi tôi ra về. Cả hai vợ chồng cái Giang cùng giãy nẩy: “Ô hay, sao bác lại về? Chốc nữa bác Thịnh , bác Hùng sang cả đây bây giờ…”. Mặc dù vợ chồng nó ra sức giữ tôi ở lại, nhưng tôi kiên quyết chối từ. Tôi bảo có việc phải đi, không thể ở lại. Không giữ được tôi, cái Giang cười nhăn nhở bảo: “Hay là tối em bảo đứa nào mang sang cho bác, khi nào về bác xơi. Bác thích dồi hay chả? Hấp hay rựa mận? Thích thứ nào thì em đơm nhiều thứ đó… Em thì em thích nhất tiết canh với rựa mận”. Tôi không trả lời. Nhìn nó tôi thoáng rùng mình khi chợt nghĩ có thể nó đã là một hoa hậu, nếu sinh muộn đi một giáp.

Tối hôm đó, tôi không thể nuốt nổi cơm . Hồi xẩm tối, thằng cu em chồng cái Giang mang sang một làn, đủ món. Phải cố gắng lắm tôi mới không nôn ngay trước mặt nó. Chờ nó về tôi lao ngay vào toa-lét…, sau đó sang gọi ông hàng xóm. Giờ này bên nhà bác hàng xóm vẫn đang nhậu nhẹt, cười nói râm ran.

Từ hồi đó tới giờ, thỉnh thoảng tôi vẫn mơ thấy con Bông. Hàm răng nó vẫn trắng và đẹp. Nó có vẻ vui. Có lẽ, ở thế giới bên kia, nó không bị hắt hủi hay giết thịt vì tội chê cứt.

 

 

http://www.danchimviet.com/php/modules.php?name=News&file=article&sid=435

 

----o0o---

Trình bày: Vĩnh Thái - Linh Thoại

Cập nhật: 01-09-2005

Nguồn: www.quangduc.com

Về danh mục

song voi hai chu فتاة คณะมน ษยศาสตร และส khi nhin lai cuoc doi minh ban hoi tiec dieu gi ラ ン อยากถามว าทาสอส những câu nói ý nghĩa làm thay đổi Tiểu sử Hòa thượng Thích Đồng ไตรส กขา 新光重機株式会社 館山営業所 Thương Trên cao gió bạt tiếng eo sèo 느린마을 디시 æ ç å é Ăn gừng để trị sỏi mật hôi chân Nguy cơ nhiễm khuẩn khi ăn món sushi منحة جامعة تشيفنينج زوجة فاروق الفيشاوي đừng chết như một bản sao dung bao gio de nan au dam giet chet giac mo cua خنک کننده پردازنده اوست mot tinh yeu cao thuong Ăn Chay cuu lay dong song ai dang dan ta di lang thang tại sao phật tử phải đến chùa tụng エロ やば ヤバ don mung mua phat dan lan thu 2641 ดาวน โหลดบทสวดอ ต เดอะมอลล ด พาร อาโป เดอะมอลล ด พาร ব ল চদ dao duc trong nep song nguoi phat tu ж ӢиҠұ chùa diệu ấn cảnh giới tịnh độ môi trường tu học tan tac noi dau dao phat dem lai hanh phuc ngay noi cuoc doi nay 二神 晃大 TT Huế Lễ húy kỵ Ôn Kim Tiên اسپری رنگ شبتاب 업소녀섹트 ส งฆกรรม œ bo phim sinh dong ve cuoc doi steven jobs เต ยอ มค lược ý đốt đèn cúng phật trong nghi 鉄拳 壁紙 ショーボンド価格表 جعل الكعبة خلفنا