Chúng ta không thể nào đem tình phàm để lượng Thánh, tức phán xét về hành vi, lời nói hay ứng xử phi phàm của Phật, Bồ tát hay các thiền sư đã giác ngộ Bởi tất cả mọi biểu hiện đều trở thành diệu dụng độ sanh của các Ngài
Lời dạy về Hạnh đói ăn, mệt ngủ của Thế Tôn

Chúng ta không thể nào đem tình phàm để lượng Thánh, tức phán xét về hành vi, lời nói hay ứng xử phi phàm của Phật, Bồ tát hay các thiền sư đã giác ngộ. Bởi tất cả mọi biểu hiện đều trở thành diệu dụng độ sanh của các Ngài.
Một thời, Thế Tôn ở Ràjagaha, tại Veluvana. Rồi Thế Tôn sau khi đã đi kinh hành ngoài trời đến khi đêm gần mãn, Ngài rửa chân, bước vào tinh xá nằm xuống phía hông bên phải theo thế nằm của con sư tử, hai chân gác lên nhau, chánh niệm tỉnh giác và nghỉ đến lúc thức dậy.
Rồi ác ma đi đến, nói lên bài kệ sau đây với Thế Tôn:

Sao Ngài còn nằm ngủ/Sao Ngài vẫn nằm ngủ/Sao Ngài ngủ như vậy/Như kẻ chết nằm co/Nghĩ rằng nhà trống không/Nên Ngài ngủ như vậy/Sao Ngài ngủ như vậy/Khi mặt trời đã mọc?

Thế Tôn đáp:

Khi không còn tham ái/Với lưới triền nọc độc/Người vậy được giải thoát/Không bị dẫn nơi nào/Ác ma, Bậc Giác ngộ/Mọi sanh y diệt tận/Vị ấy nếu có ngủ/Các ông làm được gì?
 
(ĐTKVN, Tương Ưng Bộ I, chương 4, phẩm 1, phần Thụy miên, VNCPHVN ấn hành, 1993, tr.238)
LỜI BÀN:

Các thiền sư đời sau đã học theo hạnh đói ăn, mệt ngủ của Thế Tôn, đúng là vô tâm đối cảnh hỏi chi Thiền. Khi việc làm đã xong, gánh nặng đã đặt xuống thì các Ngài có thể tha hồ tùy ý, tự tại vô ngại. Đối với Thế Tôn nằm ngủ hay tọa thiền, hai việc này xem ra chẳng khác gì nhau.

Chúng ta không thể nào đem tình phàm để lượng Thánh, tức phán xét về hành vi, lời nói hay ứng xử phi phàm của Phật, Bồ tát hay các thiền sư đã giác ngộ. Bởi tất cả mọi biểu hiện đều trở thành diệu dụng độ sanh của các Ngài. Đôi lúc, các Ngài thể hiện một số việc làm có vẻ như trái đạo (hành tung của Tế Điên Hòa thượng chẳng hạn) nhưng thực ra đó chỉ là nghịch hạnh, nhằm giáo hóa những đối tượng đặc biệt và hết thảy những việc làm ấy đều không ngoài bi nguyện độ sanh.

Như Thế Tôn, Ngài vẫn nằm dài ngủ say khi mặt trời đã mọc khiến cho ác ma thấy rằng đây là cơ hội tốt để công kích Ngài. Nhưng ác ma đâu có ngờ rằng đó cũng là cơ hội cho Thế Tôn giáo hóa. Nhờ đó, ác ma thấy rằng, đối với người đã giác ngộ giải thoát thì ra khỏi lưới ma, không một thế lực nào có thể chi phối được, họ là thầy của trời người.

Tuy nhiên, đối với hàng sơ cơ nhập đạo thì ngủ nghĩ là một trong những triền cái làm ngăn che tuệ giác, chướng ngại thiền định đồng thời còn là một trong năm món dục ưa thích nhất đối với chúng sanh. Vì thế, trong nhà thiền gọi mê ngủ là con ma, là rắn độc cần phải loại trừ. Khi việc lớn sanh tử chưa giải quyết xong thì đam mê ngủ nghĩ là đọa lạc nhưng khi đã giác ngộ rồi thì ngủ hay thức đều là phương tiện tùy duyên hóa độ chúng sanh.
 
Bài viết: "Lời dạy về Hạnh đói ăn, mệt ngủ của Thế Tôn"
Quảng Tánh -
Vườn hoa Phật giáo

Về Menu

lời dạy về hạnh đói ăn mệt ngủ của thế tôn loi day ve hanh doi an met ngu cua the ton tin tuc phat giao hoc phat

Ăn chay khoa học đạt sức khỏe vàng tuÃƒÆ 四依法 Tập 把ç äº çµ é ç Ÿ 9 đoàn truyền giáo trong thời đại vua a Cái thoát vãµ mat ngu hồi lá ƒ Lòng vị tha pháp hành cần thiết trên hoc phat van phat nguyen sam hoi Ha êm Thái Nguyên Sư cô Thích Đàm Tâm viên cà Lửa thiêng trong tâm 9 yeu to khien ban song khong hanh phuc xin quẻ đầu năm PhÃp 永代供養 日蓮宗 Quảng Ngãi Lễ húy kỵ Tổ khai sơn tổ de chua an xa Béo phì ảnh hưởng xấu đến sức truyện thơ vua chó lông bạc トo xÃ æ ²ç å cuoc doi thanh tang ananda phan 5 hoằng thứ nhất tu miệng Phát 释迦牟尼 Sự giác ngộ của đời tôi chín bài học nguyen cau thiên thừa thi hóa qua điệp khúc 60 chữ Tu Thiền Bong Văn hóa uống trà Nét đẹp truyền bản chữ Thiền nÃu 05 dua tam ve nha phan 2 お寺小学生合宿 群馬