Kinh Đại Bát Nhã Ba La Mật Đa
(Trọn bộ 24 tập)

Hán dịch: Tam Tạng Pháp Sư Huyền Trang
Việt dịch: Hòa Thượng Thích Trí Nghiêm
Khảo dịch: Hòa Thượng Thích Thiện Siêu
Sàigòn - 1998

--- o0o ---

Tập 2

         

QUYỂN THỨ 34

HỘI THỨ NHẤT 

Phẩm

DẠY BẢO DẠY TRAO

Thứ 7 - 24

 

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức ba mươi hai đại sĩ hoặc hữu phiền não hoặc vô phiền não tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tám mươi tùy hảo hoặc hữu phiền não hoặc vô phiền não tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc ba mươi hai đại sĩ hữu phiền não vô phiền não, hoặc tám mươi tùy hảo hữu phiền não vô phiền não, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có ba mươi hai đại sĩ hữu phiền não vô phiền não tăng ngữ và tám mươi tùy hảo hữu phiền não vô phiền não tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức ba mươi hai đại sĩ hoặc hữu phiền não hoặc vô phiền não tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tám mươi tùy hảo hoặc hữu phiền não hoặc vô phiền não tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức ba mươi hai đại sĩ hoặc thế gian hoặc xuất thế gian tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tám mươi tùy hảo hoặc thế gian hoặc xuất thế gian tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc ba mươi hai đại sĩ thế gian xuất thế gian, hoặc tám mươi tùy hảo thế gian xuất thế gian, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có ba mươi hai đại sĩ thế gian xuất thế gian tăng ngữ và tám mươi tùy hảo thế gian xuất thế gian tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức ba mươi hai đại sĩ hoặc thế gian hoặc xuất thế gian tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tám mươi tùy hảo hoặc thế gian hoặc xuất thế gian tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức ba mươi hai đại sĩ hoặc tạp nhiễm hoặc thanh tịnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tám mươi tùy hảo hoặc tạp nhiễm hoặc thanh tịnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc ba mươi hai đại sĩ tạp nhiễm thanh tịnh, hoặc tám mươi tùy hảo tạp nhiễm thanh tịnh, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có ba mươi hai đại sĩ tạp nhiễm thanh tịnh tăng ngữ và tám mươi tùy hảo tạp nhiễm thanh tịnh tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức ba mươi hai đại sĩ hoặc tạp nhiễm hoặc thanh tịnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tám mươi tùy hảo hoặc tạp nhiễm hoặc thanh tịnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức ba mươi hai đại sĩ hoặc thuộc sanh tử hoặc thuộc Niết bàn tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tám mươi tùy hảo hoặc thuộc sanh tử hoặc thuộc Niết bàn tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc ba mươi hai đại sĩ thuộc sanh tử thuộc Niết bàn, hoặc tám mươi tùy hảo thuộc sanh tử thuộc Niết bàn, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có ba mươi hai đại sĩ thuộc sanh tử thuộc Niết bàn tăng ngữ và tám mươi tùy hảo thuộc sanh tử thuộc Niết bàn tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức ba mươi hai đại sĩ hoặc thuộc sanh tử hoặc thuộc Niết bàn tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tám mươi tùy hảo hoặc thuộc sanh tử hoặc thuộc Niết bàn tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức ba mươi hai đại sĩ hoặc ở trong hoặc ở ngoài hoặc ở giữa hai tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tám mươi tùy hảo hoặc ở trong hoặc ở ngoài hoặc ở giữa hai tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc ba mươi hai đại sĩ ở trong ở ngoài ở giữa hai, hoặc tám mươi tùy hảo ở trong ở ngoài ở giữa hai, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có ba mươi hai đại sĩ ở trong ở ngoài ở giữa hai tăng ngữ và tám mươi tùy hảo ở trong ở ngoài ở giữa hai tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức ba mươi hai đại sĩ hoặc ở trong hoặc ở ngoài hoặc ở giữa hai tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tám mươi tùy hảo hoặc ở trong hoặc ở ngoài hoặc ở giữa hai tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức ba mươi hai đại sĩ hoặc khả đắc hoặc bất khả đắc tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tám mươi tùy hảo hoặc khả đắc hoặc bất khả đắc tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc ba mươi hai đại sĩ khả đắc bất khả đắc, hoặc tám mươi tùy hảo khả đắc bất khả đắc, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có ba mươi hai đại sĩ khả đắc bất khả đắc tăng ngữ và tám mươi tùy hảo khả đắc bất khả đắc tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức ba mươi hai đại sĩ hoặc khả đắc hoặc bất khả đắc tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tám mươi tùy hảo hoặc khả đắc hoặc bất khả đắc tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy. 

Lại nữa, Thiện Hiện! Ngươi quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Cụ thọ Thiện Hiện thưa: Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất, hoặc tánh hằng trụ xả, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất tăng ngữ và tánh hằng trụ xả tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc thường hoặc vô thường tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc thường hoặc vô thường tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất thường vô thường, hoặc tánh hằng trụ xả thường vô thường, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất thường vô thường tăng ngữ và tánh hằng trụ xả thường vô thường tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc thường hoặc vô thường tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc thường hoặc vô thường tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc lạc hoặc khổ tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc lạc hoặc khổ tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất lạc khổ, hoặc tánh hằng trụ xả lạc khổ, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất lạc khổ tăng ngữ và tánh hằng trụ xả lạc khổ tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc lạc hoặc khổ tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc lạc hoặc khổ tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc ngã hoặc vô ngã tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc ngã hoặc vô ngã tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất ngã vô ngã, hoặc tánh hằng trụ xả ngã vô ngã, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất ngã vô ngã tăng ngữ và tánh hằng trụ xả ngã vô ngã tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc ngã hoặc vô ngã tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc ngã hoặc vô ngã tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc tịnh hoặc bất tịnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc tịnh hoặc bất tịnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất tịnh bất tịnh, hoặc tánh hằng trụ xả tịnh bất tịnh, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất tịnh bất tịnh tăng ngữ và tánh hằng trụ xả tịnh bất tịnh tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc tịnh hoặc bất tịnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc tịnh hoặc bất tịnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc không hoặc bất không tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc không hoặc bất không tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất không bất không, hoặc tánh hằng trụ xả không bất không, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất không bất không tăng ngữ và tánh hằng trụ xả không bất không tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc không hoặc bất không tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc không hoặc bất không tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc hữu tướng hoặc vô tướng tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc hữu tướng hoặc vô tướng tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất hữu tướng vô tướng, hoặc tánh hằng trụ xả hữu tướng vô tướng, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất hữu tướng vô tướng tăng ngữ và tánh hằng trụ xả hữu tướng vô tướng tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc hữu tướng hoặc vô tướng tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc hữu tướng hoặc vô tướng tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc hữu nguyện hoặc vô nguyện tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc hữu nguyện hoặc vô nguyện tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất hữu nguyện vô nguyện, hoặc tánh hằng trụ xả hữu nguyện vô nguyện, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất hữu nguyện vô nguyện tăng ngữ và tánh hằng trụ xả hữu nguyện vô nguyện tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc hữu nguyện hoặc vô nguyện tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc hữu nguyện hoặc vô nguyện tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc tịch tĩnh hoặc bất tịch tĩnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc tịch tĩnh hoặc bất tịch tĩnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất tịch tĩnh bất tịch tĩnh, hoặc tánh hằng trụ xả tịch tĩnh bất tịch tĩnh, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất tịch tĩnh bất tịch tĩnh tăng ngữ và tánh hằng trụ xả tịch tĩnh bất tịch tĩnh tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc tịch tĩnh hoặc bất tịch tĩnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc tịch tĩnh hoặc bất tịch tĩnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc viễn ly hoặc bất viễn ly tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc viễn ly hoặc bất viễn ly tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất viễn ly bất viễn ly, hoặc tánh hằng trụ xả viễn ly bất viễn ly, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất viễn ly bất viễn ly tăng ngữ và tánh hằng trụ xả viễn ly bất viễn ly tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc viễn ly hoặc bất viễn ly tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc viễn ly hoặc bất viễn ly tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc hữu vi hoặc vô vi tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc hữu vi hoặc vô vi tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất hữu vi vô vi, hoặc tánh hằng trụ xả hữu vi vô vi, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất hữu vi vô vi tăng ngữ và tánh hằng trụ xả hữu vi vô vi tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc hữu vi hoặc vô vi tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc hữu vi hoặc vô vi tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc hữu lậu hoặc vô lậu tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc hữu lậu hoặc vô lậu tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất hữu lậu vô lậu, hoặc tánh hằng trụ xả hữu lậu vô lậu, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất hữu lậu vô lậu tăng ngữ và tánh hằng trụ xả hữu lậu vô lậu tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc hữu lậu hoặc vô lậu tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc hữu lậu hoặc vô lậu tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc sanh hoặc diệt tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc sanh hoặc diệt tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất sanh diệt, hoặc tánh hằng trụ xả sanh diệt, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất sanh diệt tăng ngữ và tánh hằng trụ xả sanh diệt tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc sanh hoặc diệt tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc sanh hoặc diệt tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc thiện hoặc phi thiện tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc thiện hoặc phi thiện tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất thiện phi thiện, hoặc tánh hằng trụ xả thiện phi thiện, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất thiện phi thiện tăng ngữ và tánh hằng trụ xả thiện phi thiện tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc thiện hoặc phi thiện tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc thiện hoặc phi thiện tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc hữu tội hoặc vô tội tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc hữu tội hoặc vô tội tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất hữu tội vô tội, hoặc tánh hằng trụ xả hữu tội vô tội, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất hữu tội vô tội tăng ngữ và tánh hằng trụ xả hữu tội vô tội tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc hữu tội hoặc vô tội tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc hữu tội hoặc vô tội tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc hữu phiền não hoặc vô phiền não tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc hữu phiền não hoặc vô phiền não tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất hữu phiền não vô phiền não, hoặc tánh hằng trụ xả hữu phiền não vô phiền não, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất hữu phiền não vô phiền não tăng ngữ và tánh hằng trụ xả hữu phiền não vô phiền não tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc hữu phiền não hoặc vô phiền não tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc hữu phiền não hoặc vô phiền não tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc thế gian hoặc xuất thế gian tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc thế gian hoặc xuất thế gian tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất thế gian xuất thế gian, hoặc tánh hằng trụ xả thế gian xuất thế gian, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất thế gian xuất thế gian tăng ngữ và tánh hằng trụ xả thế gian xuất thế gian tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc thế gian hoặc xuất thế gian tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc thế gian hoặc xuất thế gian tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc tạp nhiễm hoặc thanh tịnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc tạp nhiễm hoặc thanh tịnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất tạp nhiễm thanh tịnh, hoặc tánh hằng trụ xả tạp nhiễm thanh tịnh, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất tạp nhiễm thanh tịnh tăng ngữ và tánh hằng trụ xả tạp nhiễm thanh tịnh tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc tạp nhiễm hoặc thanh tịnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc tạp nhiễm hoặc thanh tịnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc thuộc sanh tử hoặc thuộc Niết bàn tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc thuộc sanh tử hoặc thuộc Niết bàn tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất thuộc sanh tử thuộc Niết bàn, hoặc tánh hằng trụ xả thuộc sanh tử thuộc Niết bàn, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất thuộc sanh tử thuộc Niết bàn tăng ngữ và tánh hằng trụ xả thuộc sanh tử thuộc Niết bàn tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc thuộc sanh tử hoặc thuộc Niết bàn tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc thuộc sanh tử hoặc thuộc Niết bàn tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc ở trong hoặc ở ngoài hoặc ở giữa hai tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc ở trong hoặc ở ngoài hoặc ở giữa hai tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất ở trong ở ngoài ở giữa hai, hoặc tánh hằng trụ xả ở trong ở ngoài ở giữa hai, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất ở trong ở ngoài ở giữa hai tăng ngữ và tánh hằng trụ xả ở trong ở ngoài ở giữa hai tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc ở trong hoặc ở ngoài hoặc ở giữa hai tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc ở trong hoặc ở ngoài hoặc ở giữa hai tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức pháp vô vong thất hoặc khả đắc hoặc bất khả đắc tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc khả đắc hoặc bất khả đắc tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc pháp vô vong thất khả đắc bất khả đắc, hoặc tánh hằng trụ xả khả đắc bất khả đắc, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có pháp vô vong thất khả đắc bất khả đắc tăng ngữ và tánh hằng trụ xả khả đắc bất khả đắc tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức pháp vô vong thất hoặc khả đắc hoặc bất khả đắc tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức tánh hằng trụ xả hoặc khả đắc hoặc bất khả đắc tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

 

Lại nữa, Thiện Hiện! Ngươi quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Cụ thọ Thiện Hiện thưa: Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết trí tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc thường hoặc vô thường tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc thường hoặc vô thường tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí thường vô thường, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí thường vô thường, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí thường vô thường tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí thường vô thường tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc thường hoặc vô thường tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc thường hoặc vô thường tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc lạc hoặc khổ tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc lạc hoặc khổ tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí lạc khổ, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí lạc khổ, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí lạc khổ tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí lạc khổ tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc lạc hoặc khổ tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc lạc hoặc khổ tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc ngã hoặc vô ngã tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc ngã hoặc vô ngã tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí ngã vô ngã, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí ngã vô ngã, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí ngã vô ngã tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí ngã vô ngã tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc ngã hoặc vô ngã tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc ngã hoặc vô ngã tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc tịnh hoặc bất tịnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc tịnh hoặc bất tịnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí tịnh bất tịnh, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí tịnh bất tịnh, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí tịnh bất tịnh tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí tịnh bất tịnh tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc tịnh hoặc bất tịnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc tịnh hoặc bất tịnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc không hoặc bất không tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc không hoặc bất không tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí không bất không, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí không bất không, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí không bất không tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí không bất không tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc không hoặc bất không tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc không hoặc bất không tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc hữu tướng hoặc vô tướng tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc hữu tướng hoặc vô tướng tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí hữu tướng vô tướng, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hữu tướng vô tướng, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí hữu tướng vô tướng tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hữu tướng vô tướng tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc hữu tướng hoặc vô tướng tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc hữu tướng hoặc vô tướng tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc hữu nguyện hoặc vô nguyện tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc hữu nguyện hoặc vô nguyện tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí hữu nguyện vô nguyện, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hữu nguyện vô nguyện, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí hữu nguyện vô nguyện tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hữu nguyện vô nguyện tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc hữu nguyện hoặc vô nguyện tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc hữu nguyện hoặc vô nguyện tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc tịch tĩnh hoặc bất tịch tĩnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc tịch tĩnh hoặc bất tịch tĩnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí tịch tĩnh bất tịch tĩnh, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí tịch tĩnh bất tịch tĩnh, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí tịch tĩnh bất tịch tĩnh tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí tịch tĩnh bất tịch tĩnh tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc tịch tĩnh hoặc bất tịch tĩnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc tịch tĩnh hoặc bất tịch tĩnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc viễn ly hoặc bất viễn ly tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc viễn ly hoặc bất viễn ly tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí viễn ly bất viễn ly, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí viễn ly bất viễn ly, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí viễn ly bất viễn ly tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí viễn ly bất viễn ly tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc viễn ly hoặc bất viễn ly tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc viễn ly hoặc bất viễn ly tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc hữu vi hoặc vô vi tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc hữu vi hoặc vô vi tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí hữu vi vô vi, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hữu vi vô vi, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí hữu vi vô vi tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hữu vi vô vi tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc hữu vi hoặc vô vi tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc hữu vi hoặc vô vi tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc hữu lậu hoặc vô lậu tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc hữu lậu hoặc vô lậu tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí hữu lậu vô lậu, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hữu lậu vô lậu, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí hữu lậu vô lậu tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hữu lậu vô lậu tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc hữu lậu hoặc vô lậu tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc hữu lậu hoặc vô lậu tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc sanh hoặc diệt tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc sanh hoặc diệt tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí sanh diệt, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí sanh diệt, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí sanh diệt tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí sanh diệt tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc sanh hoặc diệt tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc sanh hoặc diệt tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc thiện hoặc phi thiện tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc thiện hoặc phi thiện tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí thiện phi thiện, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí thiện phi thiện, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí thiện phi thiện tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí thiện phi thiện tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc thiện hoặc phi thiện tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc thiện hoặc phi thiện tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

 

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc hữu tội hoặc vô tội tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc hữu tội hoặc vô tội tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí hữu tội vô tội, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hữu tội vô tội, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí hữu tội vô tội tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hữu tội vô tội tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc hữu tội hoặc vô tội tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc hữu tội hoặc vô tội tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc hữu phiền não hoặc vô phiền não tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc hữu phiền não hoặc vô phiền não tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí hữu phiền não vô phiền não, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hữu phiền não vô phiền não, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí hữu phiền não vô phiền não tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hữu phiền não vô phiền não tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc hữu phiền não hoặc vô phiền não tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc hữu phiền não hoặc vô phiền não tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc thế gian hoặc xuất thế gian tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc thế gian hoặc xuất thế gian tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí thế gian xuất thế gian, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí thế gian xuất thế gian, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí thế gian xuất thế gian tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí thế gian xuất thế gian tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc thế gian hoặc xuất thế gian tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc thế gian hoặc xuất thế gian tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc tạp nhiễm hoặc thanh tịnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc tạp nhiễm hoặc thanh tịnh tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí tạp nhiễm thanh tịnh, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí tạp nhiễm thanh tịnh, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí tạp nhiễm thanh tịnh tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí tạp nhiễm thanh tịnh tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc tạp nhiễm hoặc thanh tịnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc tạp nhiễm hoặc thanh tịnh tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc thuộc sanh tử hoặc thuộc Niết bàn tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc thuộc sanh tử hoặc thuộc Niết bàn tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí thuộc sanh tử thuộc Niết bàn, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí thuộc sanh tử thuộc Niết bàn, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí thuộc sanh tử thuộc Niết bàn tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí thuộc sanh tử thuộc Niết bàn tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc thuộc sanh tử hoặc thuộc Niết bàn tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc thuộc sanh tử hoặc thuộc Niết bàn tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc ở trong hoặc ở ngoài hoặc ở giữa hai tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc ở trong hoặc ở ngoài hoặc ở giữa hai tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí ở trong ở ngoài ở giữa hai, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí ở trong ở ngoài ở giữa hai, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí ở trong ở ngoài ở giữa hai tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí ở trong ở ngoài ở giữa hai tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc ở trong hoặc ở ngoài hoặc ở giữa hai tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc ở trong hoặc ở ngoài hoặc ở giữa hai tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức nhất thiết trí hoặc khả đắc hoặc bất khả đắc tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc khả đắc hoặc bất khả đắc tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc nhất thiết trí khả đắc bất khả đắc, hoặc đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí khả đắc bất khả đắc, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có nhất thiết trí khả đắc bất khả đắc tăng ngữ và đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí khả đắc bất khả đắc tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức nhất thiết trí hoặc khả đắc hoặc bất khả đắc tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức đạo tướng trí, nhất thiết tướng trí hoặc khả đắc hoặc bất khả đắc tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy. 

Lại nữa, Thiện Hiện! Ngươi quán nghĩa nào mà nói tức quả Dự lưu tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Cụ thọ Thiện Hiện thưa: Bạch Thế Tôn! Hoặc quả Dự lưu, hoặc quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán cho đến Pháp vân địa, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có quả Dự lưu tăng ngữ và quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức quả Dự lưu tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức quả Dự lưu hoặc thường hoặc vô thường tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán hoặc thường hoặc vô thường tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc quả Dự lưu thường vô thường, hoặc quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán thường vô thường, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có quả Dự lưu thường vô thường tăng ngữ và quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán thường vô thường tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức quả Dự lưu hoặc thường hoặc vô thường tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán hoặc thường hoặc vô thường tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức quả Dự lưu hoặc lạc hoặc khổ tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán hoặc lạc hoặc khổ tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc quả Dự lưu lạc khổ, hoặc quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán lạc khổ, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có quả Dự lưu lạc khổ tăng ngữ và quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán lạc khổ tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức quả Dự lưu hoặc lạc hoặc khổ tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán hoặc lạc hoặc khổ tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

Thiện Hiện! Ngươi lại quán nghĩa nào mà nói tức quả Dự lưu hoặc ngã hoặc vô ngã tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát, tức quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán hoặc ngã hoặc vô ngã tăng ngữ chẳng phải Bồ tát Ma ha tát ư? Bạch Thế Tôn! Hoặc quả Dự lưu ngã vô ngã, hoặc quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán ngã vô ngã, hãy rốt ráo bất khả đắc, vì tánh chẳng phải có vậy. Huống là có quả Dự lưu ngã vô ngã tăng ngữ và quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán ngã vô ngã tăng ngữ. Tăng ngữ đây đã chẳng phải có, làm sao nói được: Tức quả Dự lưu hoặc ngã hoặc vô ngã tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát, tức quả Nhất lai, Bất hoàn, A la hán hoặc ngã hoặc vô ngã tăng ngữ là Bồ tát Ma ha tát vậy.

  

--- o0o ---

Mục Lục Tập 2

Quyển thứ:   26 | 27 | 28 | 29 | 30 | 31 | 32 | 33 | 34 | 35 | 36

 37 | 38 | 39 | 40 | 41 | 42 | 43 | 44 | 45 | 46 | 47 | 48 | 49 | 50

--- o0o ---

Mục Lục Tổng Quát Kinh Bát Nhã

Tập:  1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 78 | 9 | 10 | 11 | 12

13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24  

--- o0o ---

Vi tính: Hải Hạnh Ngọc Dung

Cập nhật: 01-01-2003

Nguồn: www.quangduc.com

Về danh mục

ngẠu Giải mã việc bạn luôn lo lắng sợ hãi mùng 1 tết nhà hàng chay hoan hỷ thi hien niet ban tiếng hóa SẠc nghi ve than va thu cho đi và nhận lại long Ăn chay làm giảm lượng phát thải khí Mất ngủ biểu hiện và cách điều ÐÑÑ Lễ húy kỵ lần thứ 83 Tổ Phước ã 6 loại thực phẩm có thể gây chướng tìm gặp vô thường пѕѓ giai ma hien tuong nho ve tien kiep tìm niềm vui chân thật Cồn chua phuoc hue đinh từ bỏ ngôn di tim 3 nguoi thay vi dai nhat manh dat hinh linh cam ung quan the am tảo lua cuoc song cang binh than thi noi tam se cang sang cõi phật ở đâu xa Bệnh cảm càng nghiêm trọng hơn khi テス thuong giao ChÃƒÆ nh thường Những loại củ quả không nên ăn cả thuan Chợ dau can ganh dua cao thap tinh giac de lam chu khen che sống như thế nào trước khi bạn chết Tức ta đang làm gì đời ta Suy nhược tinh thần làm tăng nguy cơ B lï¾ƒï½ Những món nên ăn khi bận rộn Đạo nuoi