Kinh Diệu Pháp Liên Hoa
Phẩm Quán Thế Âm Bồ Tát
Phổ Môn Giảng Lục

Pháp sư Bảo Tịnh giảng thuật
Thôi Chú bình & Tôn Tử Á
kính lục
Hòa Thượng Thích Trí Nghiêm dịch

Sàigòn - 1972 - PL 2516

--- o0o ---

 

Xưng Danh Hiệu Bồ Tát
Được Cứu Khổ Thủy Nạn

 

Nếu bị nước lớn làm trôi, xưng danh hiệu Bồ Tát này liền đặng chỗ cạn.

Đấy là cứu khổ thủy nạn thứ hai. Nếu có trăm ngàn vạn ức chúng sanh bị nước lớn làm ngập, hoặc sông hồ tràn nhẩy, ao hào đắm chìm trăm họ, vật kiện đều bị trôi mất. Hoặc giả qua biển, rủi rơi xuống nước trôi nổi. Nhiều thứ thủy tai ác nạn. Chính lúc nguy hiểm ấy, xưng danh hiệu Quán A⭠liền được đến chỗ cạn. Nước trôi là ác nghiệp, xưng danh là thiện nghiệp; vì hai nghiệp thiện ác này mà nhất tâm xưng danh, giải thoát là cảm liền được chỗ cạn, gặp hung hóa kiết, chẳng bị chết chìm là ứng. Nước là thứ gì? Nhĩ căn thông với thân, thân thuộc thủy. Có nước trong tự tâm nên mới cảm thủy tai bên ngoài. Khi bị thủy nạn, xưng niệm Quán A⭬ đem nhĩ căn nghe trở lại để hàng phục nước nơi tâm, thời thủy nạn ngoài tâm cũng trừ được khỏi xong. Kinh Lăng Nghiêm nói: Xoay xem nghe trở lại, khiến các chúng sanh nước lớn làm trôi, nước chẳng hay làm chìm được. Tức là nghĩa này vậy. Như vậy thời biết nước phiền não, nước ác nghiệp cũng không còn gốc rễ chỗ nào đâu mà bám vào đứng vững được nữa. Nhưng mà khi niệm cần phải nhất tâm cung kính. Nếu chẳng nhất tâm cung kính chí thành khẩn thiết e rằng khó được linh ứng. Cho nên đã có câu nữa rằng:

 

Miệng niệm Quán A⭠tâm tán loạn,

Hả mồm cựa cổ vậy luống công.

Xưa có người con nhà họ Lưu. Chàng phi thường tín ngưỡng Đức Quán Thế A⭮ Anh phát tâm đi triều bái núi Phổ Đà. Thuyền anh đi đến giữa giòng Liên Hoa Dương Hải. Anh tự thấy có ba đóa Hoa sen vượt lên trên khỏi mặt nước biển, lớn bằng bánh xe. Một đóa có Thiện Tài đứng trên, một đóa có Long Nữ đứng trên, mà riêng một đóa Hoa sen lớn đặc biệt thời Đức Quán Thế A⭠ngự tọa thanh tịnh phi thường, trang nghiêm diệu tướng, thịnh đức tôn nghiêm. Nhân đấy chàng họ Lưu nhất tâm phát hiện liền cung kính lễ bái Đức Quán A⭮ Tức thì một trận cuồng phong nổi lên dữ dội, thuyền bị úp chìm. Mọi người trong thuyền đều bị chết chìm cả. Duy có anh chàng họ Lưu cảm giác được trước mắt anh mơ màng in tuồng có một người cõng đem anh chạy đi, đến một chỗ nào đó liền thả anh xuống. Khi anh mở mắt vẫn thấy là trước cửa nhà anh. Núi Phổ Đà xa nhà anh có đến hai ngàn dặm đường. Mà nay chỉ trong tức khắc liền đến. Khi mẫu thân anh mở cửa, anh chạy vào nhà và thuật việc mới xảy ra cho mẹ anh nghe. Hai mẹ con rất đỗi vui mừng, nhờ sức oai thần của Bồ Tát gia hộ nên mới được tái sanh một lần này nữa.

Lại có một gia đình đang lo việc song hỷ cưới rước tân phụ. Trong ngoài nhà rộn ràng đông đảo, kẻ ra người vào náo nhiệt phi thường. Thủy tai bỗng nhiên bộc phát, nước lớn tràn mạnh đến, bao nhiêu thân hữu gia đình đều bị cuốn trôi đi hết. Tức toàn thôn xóm cũng đều bị chìm ngập. Tang điền tức khắc biến thành thương hải. Người chết kể cả ngàn vạn. Mà duy còn chị tân phụ ngồi bình yên trên một chiếc ghế chẳng chìm chẳng úp, xuôi giòng trôi đi. Phúc nàng may mắn gặp người cứu sống. Họ nhà chồng cho là quái lạ, hỏi nàng vì sao chẳng bị chìm chết ? Nàng thưa nhà má tôi tín ngưỡng Đức Quán Thế A⭠Bồ Tát. Khi tôi thấy nước tràn đến, tôi ngồi yên trên ghế, nhắm hai mắt, nhất tâm xưng danh hiệu Bồ Tát, cho nên nhờ Ngài cứu sống.

Cho biết Phật pháp là bất khả tư nghì chứ chẳng phải mê tín đâu đấy ? Dưới đôi mắt nhìn sơ ai cũng nhận thấy thế giới ngày nay là thời đại thế loạn nhân phi. Chính là ngũ trược ác thế tai nạn diễn ra thường xuyên. Hơn nữa, sự rắc rối của chúng sanh đang ở trong hậm hực thù hiềm chẳng biết nó bộc phát ngày nào thời chốn đại địa này không còn vài thước đất yên ổn để cho cái thân dưới hai thước này núp cho sống sót, đừng mong gì hơn ! Duy còn một phương pháp độc nhất là chư ác mặc tác, chúng thiện phụng hành, mà nhất tâm xưng danh hiệu là chắc chắn được giải thoát mà thôi. Trên đời sở dĩ có sự tác loạn, tuy do vài cá nhân làm đầu sỏ, nhưng kỳ thiệt cũng là do đồng nghiệp chúng ta chiêu cảm. Mấy năm gần đây các nơi đều bị thủy tai mà độc nhất là Nam Thông này khỏi bị. Đây cũng là nguyên nhân nhờ nhân tâm xứ này hướng thiện lắm nhiều vậy. Quả báo thủy tai chẳng những nhân gian mà đến thời kỳ đệ nhị đại thủy tai kiếp, chốn đại địa này không chỗ nào chẳng phải là biển nước; lục dục, sơ thiền đều là nước và nước, cho đến ngập nhẩy suốt nhị thiền thiên. Vì người ở nhị thiền thiên còn có tâm hoan hỷ, tâm này nhất đông tức thì làm nhân cho thủy tai hoành hành.

A?hiệp thủy thông suốt ba cõi ! Cõi Dục khổ khổ, cõi Sắc hoại khổ và cõi Vô sắc hành khổ. Cho nên gọi là bể khổ mênh mang. Phiền não thủy thông suốt cả chín pháp giới. Tham dục cũng là nước. Cho nên nói rằng: Sóng khổ hải ái hà, cao vút ngàn vạn trượng. Thế nhân mê muội trọn ngày suốt tháng trồi lặn nơi bể khổ mêng mang này. Nếu ai sực tỉnh hồi đầu nhất tâm xưng danh niệm hiệu thì gọi là hồi đầu tức thi bỉ ngạn là nghĩa liền đến bờ bên kia. Phiền não thủy thông suốt chín cõi. Sở dĩ chúng sanh chín cõi đều ở trong bể khổ phiền não. Duy có Phật thấy thủy hỏa này là Chơn thủy Chơn hỏa, thứ nào cũng trong sạch mát mẻ, bản nhiên châu biến pháp giới đều là như lai tạng tánh, khôn một món nào chẳng phải là Diệu Pháp. Giống như một anh mù, con trai của một phú ông Trưởng giả giàu có nào là vàng bạc ngọc báu, nào là của cải thập vật đầy nhà, nào là bàn ghế bằng gỗ quý kê để nghênh ngang. Vì mù mỗi khi chạy đụng đầu u trán, vấp chân sưng giò. Chàng ta tức giận oán ghét những thứ ấy là đồ chướng ngại vật, vì làm trở ngại cho việc chạy đi. Cũng như chúng sanh mê muội bản tánh, thời bị nước lửa làm tai hại mà sanh phiền não. Nếu như quả báo nó trả lại nhãn quang cho cậu mù, thời những thứ nguyên bửu đầy nhà chật đất này cậu tha hồ thọ dụng. Thì cũng như tâm chúng ta nhờ trì niệm Quán A⭠mà được quang minh rực rỡ, cho nên những lửa, những nước khôn thứ nào chẳng phải là Diệu Pháp. Rồi nhân đấy mà đem giáo hóa chúng sanh, làm các Phật sự vậy.

 

Niệm Quán Thế A⭠Bồ Tát Để Được Cứu Nạn Hắc Phong La Sát Quỷ

 

Nếu có trăm nghìn muôn ức chúng sanh vi tìm vàng, bạc, lưu ly, xa cừ, mã não, san hô, hổ phách, chơn châu các thứ báu, nên vào trong biển lớn, giả sử gió lớn thổi ghe thuyền của kia trôi tấp nơi nước quỷ La Sát, trong đó nếu có nhẫn đến một người xưng danh hiệu Quán Thế A⭠Bồ Tát thời các người đó đều thoát khỏi nạn quỷ La Sát. Do nhân duyên đó mà tên Quán Thế A⭮

Đây là nạn thứ ba hắc phong La Sát quỷ, nếu có trăm ngàn vạn ức chúng sanh vì muốn cầu tìm các thứ ngọc nơi biển. Trong chánh văn kể có bảy thứ: Kim là cống kim, ngân là bạch ngân, lưu ly là ngọc sắc xanh, xa cừ là ngọc sắc trắng, mã não là ngọc sắc hồng, ngọc san hô hình giống nhánh cây, ngọc hổ phách là giống cây tòng hương sống lâu ngàn năm biến thành, ngọc trân châu là thứ bảo châu từng hột từng hột nho nhỏ.

Hắc phong là quái phong. La sát quỷ thường ở những hòn đảo bìa biển, nó chuyên bắt những người ở bìa biển ăn thịt. Thứ quỷ này miệng đỏ như chậu máu, mắt như cái đồng linh, tay như cái chỉa ba bằng sắt, mắt xanh, răng nhọn. Rất nên kinh sợ. Quỷ này mỗi khi đi khoái trá lắm; lại có tên Tốc Tật quỷ là quỷ đi nhanh. Các người tìm ngọc kia, nếu chẳng may gặp gió hắc phong thổi tới đem thuyền trôi xa vào trong nước quỷ La Sát thời tánh mạng những người ấy khó mà bảo tồn được. Nhưng nếu trong bọn có một người vì tánh mạng cả đại chúng sắp nguy khốn, nhân đấy mà phát tâm niệm danh hiệu Đức Quán Thế A⭠thời cả một bọn người đều nhờ đấy đồng thời thoát được đại nạn.

Tại sao được thế ? Bởi vì một người niệm Quán A⭬ đám người kia đều nghe đến, trong tâm bọn họ đều có danh hiệu Đức Quán Thế A⭬ sở dĩ vô hình trung đều được lợi ích thoát nạn. Cho nên nếu chúng ta cùng trên xe lửa, trên ghe thuyền, chẳng sợ khó vì tính tự ái, nhất tâm niệm Quán Thế A⭬ khiến nhữn người đồng thuyền đồng xe đều được trồng giống căn lành. Rồi không chóng thì chầy có thể khỏi đại nạn, được lợi ích vô cùng.

Thuở xưa có một khách thương đi lấy ngọc. O⮧ ta lãnh đạo một số đồng bọn là năm trăm người đi vào biển lấy ngọc. Bỗng gặp phải cơn hắc phong thổi đến dữ dội, thuyền bị trôi bay vào hải phận của nước quỷ La Sát. Trong bọn có một người liền xưng niệm danh hiệu Đức Quán Thế A⭬ tiếp theo cả bọn đều xưng niệm. Lúc ấy quỷ La Sát chẳng thấy người nào cả. Tội nghiệp thay trong bọn năm trăm người chỉ có một người chẳng tin Quán Thế A⭠Bồ Tát cứu khổ cứu nạn. Người ấy cho là đại nạn đến nơi mà cọn niệm Quán A⭠làm gì nữa. Cuối cùng người này bị quỷ bắt đem đi mất. Nhân vụ này, nên cần phải cấp bách nhất tâm niệm Quán A⭠mới được đồng thoát nạn. Sở dĩ đó nên mỗi khi gặp nạn chẳn nên có vọng tưởng tạp niệm nghĩa là chẳn nên nghĩ bậy nói bạ. Chẳng tin tai hại sẽ chắc đến thân.

Ngày xưa có Ngài Hòa thượng ở trong chùa mỗi ngày đi Phổ Môn một lần. Ban mai, một hôm có quan Thừa tướng mỗ đến chùa lễ Phật. Lễ xong đứng tránh một bên nghe kinh. Hòa thương tụng đến câu hắc phong thổi ghe bị trôi vào nước quỷ La Sát, Thừa tướng chận ngang đấy hỏi Ngài rằng: Câu này giải quyết cách nào ? Vì sao trôi vào trong nước quỷ La Sát ? Hòa thượng phát nộ nói: Chính khi ta tụng kinh thâm định, sao lại hỏi làm ta rối loạn, thật là đáng xung ghét. Cụ lớn cho là thầy tu dám cả gan coi thường khinh rẽ mình, tức thì nổi sân giận dữ, liền cho lệnh những kẻ tùy tòng bắt ngay Hòa thượng dẫn về dinh. – Rồi mắng nhiếc đánh đập. Khi mà chúng đang hành hung thì Ngài bèn cả cười mà nói rằng: Chính đây là bị hắc phong thổi ghe thuyền trôi vào trong cõi nước quỷ La Sát chớ gì ? Tiếp Nghĩa là cụ lớn hiểu không nổi, nên bèn động vô minh hòa tức là hắc phong; Cụ lớn người động sát hại tâm tức là La Sát quỷ. Và chẳng may cho lão tăng này gặp phải gió dữ đen tối ấy nó thổi quá mạnh nên lão mới bị trôi bạt vào trong nước quỷ La Sát đây !? Ta giải nghĩa như thế có dễ hiểu cho cụ lớn không ? Thừa tướng hết giờ tỉnh ngộ ngay. Nguyên lai là như thế đấy. Liền cho xe đưa Ngài về chùa.

Quỷ là ám hại. Dụ cho những người bất quang minh chính đại là quỷ vậy. Ai có tâm sát hại là quỷ La Sát. A?ệm là hắc phong. Nếu quả thực là người quang minh chánh đại là quỷ chẳng dám đến gần. Vô minh hắc phong có thể đem thuyền trí huệ cho trôi vào trong biển sanh tử khổ hải một cách dễ dàng. Ngày trước có Ngài Động Sơn Hòa thượng là vị chủ chùa. Một hôm Ngài đi xuống bếp thấy Sư Phạn Đầu tức vị sư chuyên nấu ăn, đem cơm rau bỏ vào ghè nước mã hôi thối là phung phí của thiên vật. Ngài mới động khởi tâm mà răn nhắc Sư Phạn Đầu đôi lời. Khi đó vị Thần Già Lam bỗng xuất hiện nguyên hình sụp lạy Hòa Thượng mà nói rằng: Tôi lâu nay có lòng mến mộ Đại danh, hôm nay mới có dịp yến kiết Ngài ! Thường tình người ta cho rằng được quỷ thần đến lễ bái là hiện tượng tốt, điềm lành, nhưng trường hợp này trái lại. Bởi vì một khi khởi tâm động niệm là bị quỷ dòm thấy, thời bao nhiêu công phu bị tan mất hết.

Do đó nên chúng ta tu tập đến khi nào nhất niệm bất sanh, thời chẳng những quỷ chẳng đến được gần được mà thiên nhãn thấy cũng chẳng đến tức là vô thường quỷ nó chẳng do đâu đến bắt ta vậy. Được như thế tức liễu sanh tử và tương lai sẽ thành Phật xong. Ngươi xem đấy, Phật pháp có màu nhiệm như thế đó. Trăm ngàn vạn ức chúng sanh trong tâm đều có quỷ. Quỷ rình làm hại là hắc phong. Cho nên gặp phải hắc phong bèn trôi vào trong nước quỷ La Sát. Quỷ có ba thứ: Một là quỷ quả báo, cõi dục đều có. Hai là quỷ ác nghiệp, cả ba cõi đều có. Ba là quỷ phiền não, thông suốt cả chín cõi đều có. Nhất tâm xưng danh đều có thể giải thoát được tất cả quỷ nạn. Nhất tâm bất loạn, tâm thủy thanh tịnh thời Quán Thế A⭠nơi tự tánh hiện tiền, duy thuần là đại quang minh tạng, nào đâu còn có âm tướng tồn tại trong đó được nữa ư?

 

Niệm Quán Thế A⭠Bồ Tát Để Được Cứu Nạn Đao Bịnh Gia Hại

 

Nếu lại có người sắp sẽ bị hại, xưng danh hiệu Quán Thế A⭠Bồ Tát thời dao gậy của người kia cầm liền gãy từng khúc mà đặng thoát khỏi.

Chữ Lại là lời thừa tiếp văn trên. Chúng sanh gây nghiệp có thiên sai vạn biệt, rồi bị tai nạn nghiệp báo nên cũng chẳng đồng. Nếu lại có người chính lúc đang bị phải đao binh gia hại, hoặc phạm quốc pháp phải bị tội đứt đầu, hoặc bị đánh đập. Hoặc ở trong chiến khu; hoặc bị giặc cưỡng bức phải tai hại thương tích. Chính bởi đã chót gây ác nghiệp đời trước, nên nay bị phải người làm hại lại. Lúc đó là lúc mà tánh mạng đang bị nguy hiểm nhất đời. Bỗng nhiên sanh khởi niệm đầu mạnh mẽ, hồi tâm hướng thiện: Nhất tâm xưng niệm hồng danh Quán A⭍ để cầu cứu độ. Đương làm bị hại là ác cơ, năng xưng danh hiệu là thiện cơ. Dùng thiện ác hai nghiệp làm động cơ năng cảm.

Dao là bén nhọn. Gậy là gậy gộc. Chính khi tâm xưng danh, kẻ kia đang cầm dao gậy gia hại liền bẻ gãy từng đoạn từng đoạn một, nên khỏi bị nó sát hại tức được giải thoát.

Thời nhà Tấn ông Nam Cung Tử Ngao, bị đày đi đến tỉnh Vân Nam, vừa gặp lúc Trường Lạc Công làm loạn. Thành bị vây. Nam Cung biết mình chẳng còn tránh được, bèn nhất tâm xưng niệm Quán Thế A⭮ Khi loạn quân đến chém Nam Cung mấy dao, lưỡi dao cong gãy, chém chẳng được nữa. Sau lại Trường Lạc Công tự cầm dao đến chém. Nhưng chém cách nào, Nam Cung chẳng bị tổn hại mảy lông gì cả. Trường Lạc Công lấy làm lạ và hỏi: Người có bản lãnh gì mà được như thế? Nam Cung bèn thuật việc mình niệm Quán Thế A⭠Bồ Tát cho Lạc Công nghe rồi ông phóng thích. Nam Cung Tử Ngao được thoát chết mà lại được tự do nữa là khác. Lại một vụ nữa: Có một người, trong búi tóc trên đầu thường bao để một tượng Đức Quán A⭠bằng vàng chừng cỡ bằng ngón tay. Về sau bị người ta vu khống là trộm cắp. Tội bị đến tử hình. Khi đem ông ra pháp trường để hành quyết. Đến khi lâm sự họ chém ông ta lao liên tiếp chẳng những da cổ chẳng trầy mà lại phát ra tiếng kêu leng keng của chất vàng nữa. Quan pháp trường cho là điềm lạ, giải ông trở về nhà lao mới xổ búi tóc ông ra thấy có tượng Quán A⭮ Trên cổ của tượng có ba lần dao rất rõ ràng!

Thuở trước có một phụ nhân, từ nhỏ đến giờ rất tin Đức Quán A⭮ Chồng bà thường đi xa để buôn bán sanh nhai. O⮧ ta thường khi cùng bạn đồng sự hay tán mỹ người vợ trước mặt họ: Nào là nhà tôi có đức hạnh, nhà tôi nó rất giỏi mọi việc và nhất là nhà tôi nó thật trinh tiết với tôi. Nhân có một bạn đồng sự nghĩ muốn giỡn chọc anh chàng hay tán vợ này chơi. Một hôm anh lén về vào nhà bạn. Người vợ thấy kẻ khách trượng phu là bạn đồng sự với chồng mình, nên mới niềm nở ưu đãi rất lễ độ chớ chẳng dám coi thường. Đang lúc bà ta loay hoay pha trà chế nước, cung tay vái mời thì mụt nút ruồi trên cánh tay lộ ra vì áo tay rộng, tức thì bị ông khách quý lén nhòm thấy được. Thế là khách ta bọc lưng cái "lén thấy" về, để sau này làm đề tài chọc tức chơi. Một hôm hai người gặp nhau như thường lệ. Anh chàng ngộ nghĩnh ấy nói: Bữa nọ tôi có đến nhà anh chơi anh thường khoe vợ anh trinh tiết. Nhưng tôi đã biết trên cánh tay chị có một nút ruồi. Vậy thì vợ anh trinh tiết ở điểm nào? Cứ thế mà suy thì biết vợ anh là… Anh chồng hiểu lầm cho là sự thật. Tức thì anh nổi đỏ mày cay mắt giận dữ tiếng trống tai thúc dục đùng đùng. Nên nửa đêm ngày đó vác dao về nhà định chém vợ. Khi anh về đến nhà kêu, có người nhà ra mở cửa, anh chém một dao vào người ấy, anh định chắc nó bị chết rồi vì nhà chỉ có hai vợ chồng. Rồi anh liền bỏ chạy xa mất. Nhưng vẫn biết vợ mình vốn là người trinh lương, phen này bị người ta chơi gạt làm mờ trí khôn nên anh rất đỗi tự ăn năn hối trách. Đang lúc âm thầm lóng nghe tin tức, sau vài ngày, hung tin vẫn điềm nhiên. Anh mới mò về nhà. Về lúc ban đêm, nên anh thấy vợ vẫn ở trên Phật đường niệm Quán A⭮ Rồi anh hỏi đêm đó có người nào ra mở cửa không? Vợ đáp: Đêm ấy không ai ra mở cửa cả, chính lúc đó tôi đang ở trên Phật đường niệm Quán A⭮ Anh chồng mới dám thuật lại đầu đuôi sự việc vừa xảy ra bởi mình và cho là rất quái lạ. Bèn thấy trên đầu vị tượng Quán A⭠có một lằn dao mới biết là Đức Quán Thế A⭍ đi mở cửa cứu nạn vậy. Từ đây mà đi đôi vợ chồng lại cung kính lễ tụng Quán Thế A⭠Bồ Tát gấp bội thường.

Phải biết ngoài bị dao gậy làm hại, bởi trong tâm có sát ý gây nên. Bởi vì dao gậy là sáu căn của tự mình vịn lấy sáu trần mới gây nên ác nghiệp, rồi cảm hiện vậy. Nếu nhất tâm niệm Quán A⭬ sáu căn đều thu nhiếp. Pháp tức tâm, tâm tức Pháp. Tâm Pháp chẳng hai, như dao chém nước, như dao chém ánh sáng, đâu có cách đoạn được nào. Tâm với cảnh dung thông. Y báo với chánh báo chẳng hai, dao với gậy đâu có làm gì gia hại được. Ngày xưa Đức Lục Tổ Đại Sư, được Đức Ngũ Tổ Hoàng Mai truyền cho áo bát, có kẻ đệ tử của Thần Tú Thượng tọa, nhân Đức Ngũ Tổ đem áo bát truyền Lục Tổ, tâm y bất bình. Rồi y giấu kín một con dao nhọn trong người mục đích mưu sát hại Lục Tổ. Lục Tổ được biết trước, liền an tọa trong thiền thất để chờ y đến. Quả thật, đêm đó có người cầm dao xông vào, chém luôn ba dao, như dao chém nước, chém ánh sáng, chẳng hề tổn hại mảy lông. Đấy tức là soi thấy năm uẩn đều không, độ tất cả khổ ách. Cho nên ngoại tà chẳng thể xâm hại được. Dao có dao quả báo, thông cả các cõi trời địa cư. Dao ác nghiệp thông cả ba cõi đều có. Dao phiền não ở tự tâm chút động là Pháp thân huệ mạng bị hại ngay. Chúng sanh sáu cõi phàm có dao kiến tư phiền não. Thanh Văn, Duyên Giác có dao trần sa phiền não. Bồ Tát có dao vô minh phiền não. Duy Phật mới rốt ráo tự giải thoát.

 

Niệm Quán Thế A⭠Bồ Tát Để Được Cứu Nạn Quỷ Dạ Xoa Và La Sát

 

Nếu quỷ Dạ Xoa cùng La Sát đầy trong cõi tam thiên đại thiên xuống đến hại người, nghe người xưng hiệu Quán Thế A⭠Bồ Tát thời các quỷ dữ đó còn không có thể dùng mắt dữ mà nhìn người, huống lại làm hại đặng.

Đấy là nạn quỷ Dạ Xoa và La Sát thứ năm. Như trên vừa giảng nạn hắc phong La Sát, vì nạn hắc phong là nặng nề. Chính nay lại giảng nạn quỷ: Nói quỷ Dạ Xoa, La Sát đầy nhẫy cõi tam thiên đại thiên thế giới là lấy nhiều so ít.

Tam thiên đại thiên quốc độ thế giới là một cõi nước của một Đức Phật giáo hoá, như thế giới ta bà của ta đây cũng là tam thiên đại thiên thế giới. Mỗi một tòa núi Tu di, bốn mặt đều có bốn đại bộ châu: phiá Đông gọi đông thắng thần châu, hoặc gọi Phất đề bà; phía Nam chính là địa cầu chúng ta ở đây gọi nam thiệm bộ châu, hoặc gọi Diêm phù đề; phía Tây gọi tây ngưu hóa châu, hoặc gọi Cù da ni; phía Bắc gọi bắc câu lô châu, hoặc gọi Uất đơn việt. Lại có một mặt Nhật, một mặt Nguyệt đi vòng quanh trên lưng núi Tu Di có biển Hương Thủy. Lại ngoài nữa có Bảy lớp núi Kim Sơn. Mỗi khoảng giữa núi Kim Sơn cách một đường biển Hương Thủy. Tòa nùi Tu Di là do bốn món bửu bối làm thành. Trên lưng núi Tu Di có bốn cung trời Thiên Vương. Trên đỉnh có cung trời Đao Lợi. Đều là những cung trời còn ở trên đất. Lên trên nữa là bốn cung trời: Dạ ma, Đẩu suất, Hóa lạc và Tha hóa. Như vậy một tòa núi Tu di, một mặt Nhật, một mặt Nguyệt, bốn châu, sáu cung trời, cõi dục là một tiểu giới. Một ngàn cái tiểu giới như vậy gọi là tiểu thiên giới. Là được cung trời Sơ thiền ở cõi Sắc che trùm xuống. Lại nữa: Một ngàn cái tiểu thiên thế giới gọi là trung thiên thế giới. Là được cung trời Sơ thiền ở cõi Sắc che phủ xuống. Lại một ngàn cái trung thiên thế giới, bên trên có cung trời Tam thiền cũng ở cõi Sắc trùm phủ xuống, gọi là đại thiên thế giới. Vì có ba ngàn lần cái Tiểu – Trung – Đại, cho nên gọi là tam thiên đại thiên thế giới, tức là một cõi nước của một Đức Phật giáo hóa vậy.

Quỷ Dạ Xoa năng bay đi. Có thứ đi mặt đất, thứ đi trên không khác nhau. Lại có tên quỷ Tật Thiệp. La Sát tên là Khả úy quỷ. Đức Phật bảo Vô Tận Ý Bồ Tát rằng: Nếu trong tam thiên đại thiên quốc độ, giả sử có quỷ Dạ Xoa cùng La Sát ở đầy nhẫy, biến chọn thành một thế giới quỷ. Lực lượng của quỷ rất dữ tợn. Những thứ quỷ này khi muốn đến làm hại phá rối người thời khó mà chống cự nó được. Chỉ cần nhất tâm xưng danh hiệu Đức Quán A⭠là quỷ ấy trọn chẳng dùng ác nhãn xem người, huống nữa là lại đến làm hại người ư ? Tính của quỷ là ưa ở chỗ tối tăm, mà chỗ sáng láng trọn không có quỷ quái gì hết. Trong tự tâm chúng ta có ác niệm khởi lên mê mờ vọng tưởng. Mưu kế của quỷ thì đa đoan, tối tăm chẳng sáng suốt. Cho nên mới có ác quỷ bên ngoài nó làm tai làm nạn. Nếu như trì danh được nhất tâm bấn loạn, hết nghiệp chướng, trống mê tình, một niệm cũng chẳng sanh thời tâm quang sáng rực rỡ ở tự tánh tư nhiên hiển lộ sáng suốt tuyệt vời. Đến bấy giờ chẳng những quỷ ở ngoài chẳng thể đến làm hại được người mà nó muốn thấy người bằng cánh nào đi nữa vẫn chẳng thể đến được.

Thuở xưa có một quốc gia ở gần bên nước quỷ La Sát. Đương nhiên đôi bên phải có tình bang giao. Nhưng quỷ La Sát thường đến bắt người ăn thịt. Quốc Vương không còn biện pháp nào hơn là phải thương thuyết với quỷ La Sát và hứa mỗi ngày phải tống một mạng dân ra đến đồng nội gọi là cung cấp lương thực. Từ nay trở sau, cứ mỗi gia đình phải nạp một mạng đứa nít mỗi ngày theo một phương pháp nhất định là chu nhi phục thủy, chẳng một gia đình nào tránh khỏi. Một hôm đến lượt gia đình chỉ có một đứa con. Gia chủ nghĩ rằng nhà mình hiếm hoi mà nay công binh thi hành theo ác lệ này chắc là phải tuyệt tự. Nghĩ vậy rồi lén chạy đến Quốc vương để điều đình may ra nhờ ơn Thánh lượng hải hà chăng ? Quốc vương cho là: Nhân dân ai chẳng tham sống sợ chết, đâu nên thiên vị một ai. Gia chủ vạn bất đắc dĩ, nát gan đứt ruột, dắt "viên ngọc quý" mà đem tống ra ngoài gò xa, vào lúc ban đêm. Nhà ông này vốn bình nhật rất tin Quán Thế A⭍ Bồ Tát nên chính khi dắt con đi ông bảo rằng: Con gắng xưng niệm danh hiệu Nam Quán Thế A⭠Bồ Tát cho nhiều cho thật nhiều, may ra phúc nhà mình chưa đến nỗi, thời nhờ Ngài cứu thoát được nạn quỷ này ! Tuy nhỏ mà cậu biết nghe, nên cậu làm theo lời cha dạy. Sau khi vứt viên ngọc minh châu ra gò rồi, về nhà ông ta tụng Phổ Môn, niệm Bồ Tát suốt đêm ấy. Nhờ đấy nên quỷ chẳng làm hại cậu được. Sáng sớm ông mò ra thám thính tin tức, thời Phật Tổ tái sanh một lần nữa, cậu con bình yên vô sự. Cha con dắt nhau vừa mừng quýnh vừa chạy nhanh, và chạy thẳng đến chỗ Quốc vương. Sau khi Quốc vương nghe xong ông đại phúc thuật lại đầu đuôi vụ thoát nạn thời nhà vua truyền lệnh cho toàn quốc nhất luật trì niệm danh hiệu Quán Thế A⭠Bồ Tát và kinh Phổ Môn. Từ đấy về sau được thoát nạn quỷ La Sát. Chung niên thái bình vô ưu sự, là nhờ vậy đấy.

--- o0o ---

Mục Lục | 01 | 02 | 03 | 04 | 05

06 | 07 | 08 | 09 | 10 | 11 | 12 | 13

--- o0o ---

Trình bày: Nhị Tường

Cập nhật: 01-4-2005

 

 

Nguồn: www.quangduc.com

Về danh mục

tu tanh di da 5 tự tánh di đà 5 tu tanh di da 4 tự tánh di đà 4 lam tu tanh di da 3 tự tánh di đà 3 tự tánh di đà 3 à Þ nhan qua la co that tu tanh di da 2 tự tánh di đà 2 moi tự tánh di đà 5 thu Phà thả hÓi hai cau chuyen y nghia ve dung khi va su kien tri Phật hoàng Trần Nhân Tông Dân đồng hai câu chuyện ý nghĩa về dũng khí và Bệnh hieu roi moi buoc se that thenh thang hiểu rồi mỗi bước sẽ thật thênh doi nguoi ky thuc chi la 6 su kien đời người kỳ thực chỉ là 6 sự dieu kien tien quyet cua nguoi xuat gia điều kiện tiên quyết của người xuất dieu kien den voi kinh phap hoa bẠthống dan kien va con bao 5 nguyên nhân gây tử vong ở trẻ chánh kiến là nền tảng của đạo đức thien trong cuoc song Mong dù giới thiệu sách an thuÐ c trống ân long tu bi va con nguoi nghiệp xin hay co chanh kien ve hoa uu dam cúng nu kien truc su khong de con an thit hoa khai kiến phật nhin nhung hieu biet ve mau ao những hiểu biết về màu áo